Astrology.vn - Sau khi nhận chức quan khanh ở nước Tề, Mạnh Tử được vua cử cầm đầu phái đoàn đi viếng tang ở nước Đằng, có quan đại phu đất Cáp là Vương Hoan phụ tá. Vương Hoan là một ông quan siểm nịnh. Do đó, mặc dầu cùng đi về với nhau trên một quãng đường dài giữa Tề Đằng, nhưng Mạnh Tử không chịu nói chuyện, bàn bạc gì với Vương Hoan cả. Có lẽ Mạnh Tử coi Vương Hoan là một kẻ tiểu nhân cho nên ông giữ thái độ nghiêm trang không muốn thân mật.
6
Mạnh Tử làm quan khanh ở nước Tề, ra đi viếng tang ở nước Đằng. Vua sai quan đại phu đất Cáp là Vương Hoan đi giúp đỡ. Sáng chiều Vương Hoan đều ra mắt. Trên quãng đường đi về giữa Tề Đằng, chưa từng có lời nói với nhau về công việc phải làm.
Công Tôn Sửu nói: “Địa vị của quan khanh nước Tề (Vương Hoan) chẳng phải nhỏ. Đường đi giữa Tề Đằng chẳng phải gần. Đi về, mà chưa từng có lời nói với nhau về công việc phải làm. Tại sao vậy?”
Mạnh Tử nói: “Này, đã có người thu xếp rồi. Ta sao còn phải nói?”
Bình lược: Sau khi nhận chức quan khanh ở nước Tề, Mạnh Tử được vua cử cầm đầu phái đoàn đi viếng tang ở nước Đằng, có quan đại phu đất Cáp là Vương Hoan phụ tá. Vương Hoan là một ông quan siểm nịnh. Do đó, mặc dầu cùng đi về với nhau trên một quãng đường dài giữa Tề Đằng, nhưng Mạnh Tử không chịu nói chuyện, bàn bạc gì với Vương Hoan cả. Có lẽ Mạnh Tử coi Vương Hoan là một kẻ tiểu nhân cho nên ông giữ thái độ nghiêm trang không muốn thân mật.
Công Tôn Sửu muốn hỏi cho ra lý do tại sao hai ông chánh phó sứ không nói chuyện với nhau; bởi vì, dù sao Vương Hoan cũng là một vị quan lớn của nước Tề. Mạnh Tử không muốn nói xấu về Vương Hoan; vì thế ông đã tìm cách nói lảng đi, cho rằng công việc điếu tang có những người cấp dưới lo sắm đầy đủ rồi, không cần nói nữa.
(t/h)
Hương Sơn Dã Phu