Astrology.vn - Mạnh Tử đồng quan điểm với quan đại phu Trì Oa nước Tề, khước từ chức quan cai trị đất Linh Khâu, xin làm chức sĩ sư, hy vọng có cơ hội đem lời đạo lý để can gián vua. Được sự nhắc nhở của Mạnh Tử, Trì Oa lên tiếng khuyên can vua Tề, nhưng vua không dùng những lời khuyên ấy. Thế là Trì Oa giã từ quan chức mà về. Như thế tức là đứng ở địa vị của Trì Oa, can ngăn vua không nghe, thì Mạnh Tử cũng từ quan mà về. Còn trong tình thế lúc bấy giờ, Mạnh Tử chưa làm quan với vua Tề, chưa có trách nhiệm can ngăn vua.

 

5

Mạnh Tử bảo Trì Oa rằng: “Ông khước từ đất Linh Khâu mà xin làm quan can gián, tựa hồ chức ấy giúp ông có thể nói năng được. Nay đã mấy tháng rồi, chưa thể nói được gì ư?”

Trì Oa bèn can ngăn vua, nhưng chẳng được nghe theo; ông trả quan mà bỏ về.

Người nước Tề nói: “Lý do giúp Trì Oa thì tốt lành; lý do (Mạnh Tử) tự giúp mình, thì ta chẳng biết ra sao.”

Công Đô Tử đem lời ấy thuật lại.

Mạnh Tử nói: “Ta có nghe rằng: ‘Người giữ chức quan, chẳng làm tròn được chức vụ thì bỏ. Người giữ trách nhiệm can ngăn, chẳng được nghe lời, thì bỏ.’ Ta không giữ quan chức, ta không có trách nhiệm can ngăn. Thế thì ta tới lui há chẳng thảnh thơi nhàn nhã sao?”

Bình lược: Mạnh Tử đồng quan điểm với quan đại phu Trì Oa nước Tề, khước từ chức quan cai trị đất Linh Khâu, xin làm chức sĩ sư, hy vọng có cơ hội đem lời đạo lý để can gián vua. Được sự nhắc nhở của Mạnh Tử, Trì Oa lên tiếng khuyên can vua Tề, nhưng vua không dùng những lời khuyên ấy. Thế là Trì Oa giã từ quan chức mà về. Như thế tức là đứng ở địa vị của Trì Oa, can ngăn vua không nghe, thì Mạnh Tử cũng từ quan mà về. Còn trong tình thế lúc bấy giờ, Mạnh Tử chưa làm quan với vua Tề, chưa có trách nhiệm can ngăn vua; ông cảm thấy an nhiên tới lui, thảnh thơi nhàn nhã, chẳng có gì phải bận tâm cả.

(t/h)

Hương Sơn Dã Phu