Astrology.vn - Phật là người tự nhiên, dùng Nhất thiết chủng trí biết tất cả tự tướng sai khác của các pháp, lìa tất cả bất thiện, tập họp tất cả các thiện, thường cầu lợi ích tất cả cho chúng sinh, nên gọi là Phật. Những điều nói ra để giáo hóa, gọi là Pháp. Người thực hành pháp ấy, gọi là Tăng. Như vậy Tam Bảo là nhân duyên đáng lễ.

 

Hỏi: Tôi biết nay ông sẽ giảng thuyết Luân Thành Thật.

Ông nói: trước lễ đấng đáng lễ. Đó có phải là Phật không? Vì sao gọi là Phật? Thành tựu công đức là gì mà đáng lễ?

Đáp: Phật là người tự nhiên, dùng Nhất thiết chủng trí biết tất cả tự tướng sai khác của các pháp, lìa tất cả bất thiện, tập họp tất cả các thiện, thường cầu lợi ích tất cả cho chúng sinh, nên gọi là Phật. Những điều nói ra để giáo hóa, gọi là Pháp. Người thực hành pháp ấy, gọi là Tăng. Như vậy Tam Bảo là nhân duyên đáng lễ.

Tôi nay sẽ nói Phật có đầy đủ 5 phẩm chất, nên được người và trời trên thế gian kính trọng.

Hỏi: có các thánh nhân khác cũng có 5 phẩm công đức thì Phật có gì khác?

Đáp: Năm phẩm pháp của Phật đầy đủ thanh tịnh. Sở dĩ vì sao? Vì các nghiệp của thân… không sai lầm.

Giới phẩm đầy đủ, là Phật còn không sai lầm phạm cấm giới, huống là cố phạm.

Lại nữa, Phật đã lâu đời tích chứa từ bi nên không phát ác tâm. Như trong kinh có nói: Phật bảo A-nan – nếu có người từ khi sinh ra tu tập lòng từ bi thì lòng ác có thể khởi được không? Thưa không, Thế Tôn! Không thể khởi được. Phật đã lâu đời tích chứa tính thiện, không vì e sợ tiếng đồn mà phải tự giữ gìn cấm giới.

Lại nữa, Phật ở trong vô lượng nơi các Phật tu giới hạnh đã lâu, đã nhổ gốc 3 độc, vĩnh viễn không còn tập gì khác. Bởi các duyên ấy nên giới Phẩm đầy đủ.

Định Phẩm đầy đủ, là Phật y theo Định này chứng được Nhất Thiết Trí. Vì thế nên biết Định Phẩm đầy đủ. Như bơ dầu nhiều, tim đèn lớn thì ánh sáng cũng lớn.

Lại nữa, Định của Phật bền chắc như dấu sơn, sơn vào cây. Thiền định của người khác như hoa trôi nổi trên nước không dừng được lâu.

Lại nữa, Thiền định của Phật trong vô lượng kiếp tuần tự tuần hành nên được đầy đủ.

Lại nữa, Định của Như Lai không đợi các Duyên như người hoặc xứ, hoặc nói pháp… Các người khác thì không như vậy.

Lại nữa, Định của Như Lai thường tu tập sâu, như người tự giữ hằng nhớ không quên. Phật khi vào thiền định không gắng tâm lực. Cũng như người ở tại bản xứ tự nói tiếng mẹ đẻ dễ dàng không khó, Phật ở trong định cũng vậy. Cho nên nói Như Lai thường ở trong Tam Muội.

Lại các pháp như Cả Mừng hay Phá Hoại thiền định, Phật đều khéo dứt hết.

Lại nữa, quả báo của định được tự tại đã lâu thần thông vượt trội bậc nhất. Dùng Như Ý Thông, trong một niệm có thể vượt qua 10 phương vô lượng thế giới, tất cả việc phải làm tùy ý liền xong, với các biến hóa tự tại vô ngại. Tâm có thể phổ biến khắp tất cả các pháp. Còn các chúng sinh khác không sao kịp được.

Lại nữa, Phật thành tựu pháp Thánh Tự Tại, nên với cái đáng vui có thể sinh tưởng không vui, với cái không vui có thể sinh tưởng vui, với cai vui và không vui có thể sinh tưởng bình thường.

Hỏi: Với cái không vui có thể sinh tưởng bình thường, chứ làm sao có thể sinh tưởng vui?

Đáp: vì khéo tu tâm nên với pháp không vui như ác khẩu chẳng hạn, không bị chướng ngại. Với các thần thông như thiên nhãn, thiên nhĩ, tha tâm thông, túc mạng thông cũng không bị ngại. Do định lực nên thần thông vô ngại. Với các thiền định thông đạt rõ ràng, các chúng sinh khác không nghe được tên, chỉ có Như Lai là ra vào thiền định không bị ngăn ngại.

Lại nữa, thiền định của Phật gọi là Lực, như trong Phẩm Thập Lực có nói, những người khác không có. Cho nên Như Lai định phẩm đầy đủ.

Tuệ Phẩm đầy đủ, là có 2 thứ vô minh: một chướng thiền định, hai khởi phiền não, Như Lai đều dứt. Vì dứt pháp trái nhau nên Tuệ Phẩm đầy đủ.

Lại được pháp tự nhiên, không theo học với người khác mà khéo lời lẽ, khéo biết nghĩa lý, không cạn biện tài, không hết trí tuệ. Còn chúng sinh đối với các tài khéo ấy không thể đầy đủ, chỉ có Phật biết hết không thiếu chút nào. Cho nên Như Lai tuệ phẩm đầy đủ.

Lại nữa, Phật thuyết pháp làm rõ nghĩa thú. Những người tiểu trí nói ra lời gì, không thể không lỗi, chỉ có Như Lại nói ra không lầm lỗi. Cho nên biết Như Lai tuệ phẩm đầy đủ.

Lại còn vô lượng công đức thành tựu trí tuệ này nên được đầy đủ.

Lại nói pháp vi diệu, không sai lầm, như pháp quán bất tịnh để phá trừ dâm dục chẳng hạn.

Lại nữa, trí tuệ vượt trội nên uy nghi cũng vượt trội. Bởi các duyên ấy nên tuệ phẩm đầy đủ.

Giải thoát phẩm đầy đủ, là với 2 thứ vô minh, tâm đều giải thoát không còn tập khí, vĩnh viễn không thoái lui. Như vậy gọi là giải thoát đầy đủ.

Giải thoát tri kiến đầy đủ, là có thể đối với việc đoạn tất cả phiền não, mỗi niệm đều biết. Như người chặt cây, tay cam búa, bên cạnh có người trí thấy biết cán búa mòn hết, Phật cũng vậy với trí đoạn phiền não, từng niệm đều phân biệt biết.

Lại biết trong thâm tâm chúng sinh nghĩ gì, theo đó thuyết pháp giáo hóa khiến được giải thoát. Cho nên có thể đối chúng sinh trong các đạo giải thoát, thấy biết đầy đủ.

Lại nữa, Phật Thế Tôn biết thời cơ nói pháp, như đối với các Phạm Chí Nhũng-cù-lô vậy.

Lại Như Lai biết rõ các pháp sai khác, nên vì người này nói pháp như vậy. Như Phật bảo A-nan nên vì Xa-nặc nói Kinh Ly Hữu Vô. Cho nên Như Lai khéo biết giải thoát, lại khéo đem phương tiện đoạn cấu uế cho chúng sinh, như vì Nan-đà dùng dục đoạn dục.

Lại Phật biết trước chúng sinh đã thuần thục các căn như tín… rồi sau mới nói pháp, như trường hợp La-hầu-đà.

Lại có chúng sinh bị nghiệp báo chướng không được giải thoát, Phật có thể kiến dứt hết, sau mới nói pháp.

Lại có chúng sinh đợi khi hết các lậu, như trong kinh Phu Phụ nói.

Lại có chúng sinh đợi người hết các lậu, như Xá-lợi-phất đợi A-thuyết-kỳ.

Lại có chúng sinh đợi nơi hết các lậu, như Phất-ca-sa Vương.

Lại có chúng sinh đợi hết một nửa các lậu như Phóng-lưu Nan Đà đời người làng là A-do-đà.

Lại có chúng sinh đợi gặp chân thân của Phật.

Lại có chúng sinh đợi chân thân của Phật, hoặc đợi hóa thân Phật mới được hết các lậu, Phật đều phân biện hết rồi vì họ nói pháp, khiến được giải thoát.

Phật nói nhiều các pháp vi diệu có thể phá tất cả các nghiệp chướng. Vì là pháp giải thoát nên gọi là Giải Thoát Tri Kiến đầy đủ.

Lại nữa, Phật nói pháp nghĩa thú hay là vì lợi ích, không nói điều phi nghĩa và việc không quả báo.

Lại nữa, Phật tuần tự nói đạo giải thoát, giống như bài học toán pháp, nên dễ hiểu.

Lại nữa, Phật biết chúng sinh đời trước đã trồng thiện căn nên tuần tự nói pháp.

Lại nữa, Phật hiện chứng đắc giải thoát mà vì người nói pháp chứ không phải người theo học hỏi.

Lại nữa, Phật pháp đầy đủ nhiều các kỹ năng, như người dùng nhiều thứ thuốc đầy đủ chữa lành các bệnh, Phật pháp cũng vậy, dùng các pháp môn chữa trị trừ tất cả phiền não. Như Chín Pháp Quán Tưởng thì các phiền não lớn nhỏ không thể làm hại được, cho nên có khả năng đầy đủ trừ các phiền não.

Lại nữa, Phật dùng phương tiện cao tốt tế độ chúng sinh, hoặc dùng lời nói dịu dàng, hoặc lời khắc khổ, hoặc có khi dùng cả lời nói vừa êm dịu vừa khắc khổ. Đó là Như Lai giải thoát tri kiến đầy đủ.

(t/h)

Thành Thực Tông – Thành Thực Luận    - 

Đạo Phật - Astrology.vn - About us

This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.